أصغى
Arabic

إِصْغَاء
Etymology
From the root ص غ و (ṣ-ḡ-w); compare صَغَا (ṣaḡā, “to incline, to lean”) (sense below of listen was originally incline an ear towards).
Pronunciation
- IPA(key): /ʔasˁ.ɣaː/
Audio (file)
Verb
أَصْغَى • (ʾaṣḡā) IV, non-past يُصْغِي (yuṣḡī)
- to listen closely to, to lend an ear to, to pay attention to, to hark, to hearken, to listen, to attend
- أَصْغِ إِلَيَّ
- ʾaṣḡi ʾilayya
- listen to me
Conjugation
Conjugation of
أَصْغَى
(form-IV final-weak)verbal noun الْمَصْدَر |
ʾiṣḡāʾ | |||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
active participle اِسْم الْفَاعِل |
مُصْغٍ muṣḡin | |||||||||||
passive participle اِسْم الْمَفْعُول |
مُصْغًى muṣḡan | |||||||||||
active voice الْفِعْل الْمَعْلُوم | ||||||||||||
singular الْمُفْرَد |
dual الْمُثَنَّى |
plural الْجَمْع | ||||||||||
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب | |||||
past (perfect) indicative الْمَاضِي |
m | ʾaṣḡaytu |
ʾaṣḡayta |
أَصْغَى ʾaṣḡā |
أَصْغَيْتُمَا ʾaṣḡaytumā |
أَصْغَيَا ʾaṣḡayā |
ʾaṣḡaynā |
ʾaṣḡaytum |
ʾaṣḡaw | |||
f | ʾaṣḡayti |
ʾaṣḡat |
أَصْغَتَا ʾaṣḡatā |
ʾaṣḡaytunna |
ʾaṣḡayna | |||||||
non-past (imperfect) indicative الْمُضَارِع |
m | ʾuṣḡī |
tuṣḡī |
yuṣḡī |
تُصْغِيَانِ tuṣḡiyāni |
يُصْغِيَانِ yuṣḡiyāni |
nuṣḡī |
tuṣḡūna |
yuṣḡūna | |||
f | tuṣḡīna |
tuṣḡī |
تُصْغِيَانِ tuṣḡiyāni |
tuṣḡīna |
yuṣḡīna | |||||||
subjunctive الْمُضَارِع الْمَنْصُوب |
m | ʾuṣḡiya |
tuṣḡiya |
yuṣḡiya |
تُصْغِيَا tuṣḡiyā |
يُصْغِيَا yuṣḡiyā |
nuṣḡiya |
tuṣḡū |
yuṣḡū | |||
f | tuṣḡī |
tuṣḡiya |
تُصْغِيَا tuṣḡiyā |
tuṣḡīna |
yuṣḡīna | |||||||
jussive الْمُضَارِع الْمَجْزُوم |
m | ʾuṣḡi |
tuṣḡi |
yuṣḡi |
تُصْغِيَا tuṣḡiyā |
يُصْغِيَا yuṣḡiyā |
nuṣḡi |
tuṣḡū |
yuṣḡū | |||
f | tuṣḡī |
tuṣḡi |
تُصْغِيَا tuṣḡiyā |
tuṣḡīna |
yuṣḡīna | |||||||
imperative الْأَمْر |
m | ʾaṣḡi |
أَصْغِيَا ʾaṣḡiyā |
ʾaṣḡū |
||||||||
f | ʾaṣḡī |
ʾaṣḡīna | ||||||||||
passive voice الْفِعْل الْمَجْهُول | ||||||||||||
singular الْمُفْرَد |
dual الْمُثَنَّى |
plural الْجَمْع | ||||||||||
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب | |||||
past (perfect) indicative الْمَاضِي |
m | ʾuṣḡītu |
ʾuṣḡīta |
ʾuṣḡiya |
أُصْغِيتُمَا ʾuṣḡītumā |
أُصْغِيَا ʾuṣḡiyā |
ʾuṣḡīnā |
ʾuṣḡītum |
ʾuṣḡū | |||
f | ʾuṣḡīti |
ʾuṣḡiyat |
أُصْغِيَتَا ʾuṣḡiyatā |
ʾuṣḡītunna |
ʾuṣḡīna | |||||||
non-past (imperfect) indicative الْمُضَارِع |
m | أُصْغَى ʾuṣḡā |
tuṣḡā |
yuṣḡā |
تُصْغَيَانِ tuṣḡayāni |
يُصْغَيَانِ yuṣḡayāni |
nuṣḡā |
tuṣḡawna |
yuṣḡawna | |||
f | tuṣḡayna |
tuṣḡā |
تُصْغَيَانِ tuṣḡayāni |
tuṣḡayna |
yuṣḡayna | |||||||
subjunctive الْمُضَارِع الْمَنْصُوب |
m | أُصْغَى ʾuṣḡā |
tuṣḡā |
yuṣḡā |
تُصْغَيَا tuṣḡayā |
يُصْغَيَا yuṣḡayā |
nuṣḡā |
tuṣḡaw |
yuṣḡaw | |||
f | tuṣḡay |
tuṣḡā |
تُصْغَيَا tuṣḡayā |
tuṣḡayna |
yuṣḡayna | |||||||
jussive الْمُضَارِع الْمَجْزُوم |
m | ʾuṣḡa |
tuṣḡa |
yuṣḡa |
تُصْغَيَا tuṣḡayā |
يُصْغَيَا yuṣḡayā |
nuṣḡa |
tuṣḡaw |
yuṣḡaw | |||
f | tuṣḡay |
tuṣḡa |
تُصْغَيَا tuṣḡayā |
tuṣḡayna |
yuṣḡayna |
Synonyms
- اِسْتَمَعَ (istamaʿa)
- نَصَتَ (naṣata)
References
- Wehr, Hans (1979), “صغو”, in J. Milton Cowan, editor, A Dictionary of Modern Written Arabic, 4th edition, Ithaca, NY: Spoken Language Services, →ISBN
This article is issued from Wiktionary. The text is licensed under Creative Commons - Attribution - Sharealike. Additional terms may apply for the media files.